DẠ KHÚC
“Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy...”
Cần lắm phải không em...những đêm không ngủ ,nhớ về một người.
Người đó đã làm mình ngơ ngẫn,làm mình tin yêu ,cứ muốn gặp,
muốn nói ...dù đó là những điều thầm kín nhất...và như thế :
đêm trắng không còn…
suy tư trong “lòng
đầy”. ..cạn hết!
"Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng"
...sau những đêm trắng
, cần...trút cho vơi đi….
Lại cần nhiều hơn ,cụ
thể hơn như một bàn tay ,một đôi môi dịu ngọt,để biết thật sự ta gần nhau, có
nhau, khi đau buồn cũng như khi hạnh phúc...
Phải không em , cần lắm sự hiện hữu của em ,của tình yêu để
biết lòng còn ấm cúng,để biết dù lần hẹn đầu tiên hay ...lần cuối!!!
"Thế tình nhé...xin thật gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau”
Cái "cần" ấy... nguyên vẹn là ...yêu phải không
em?
'và "thương thật rồi" nhưng
sao còn quá xa!!!hay đó là thử thách,là nghiệt ngã của tình yêu?!!!
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
Nối em vào anh chiếc hôn nồng
Và chỉ cần có vậy! Dù thế nào cũng xin thật gần, thật như
hơi ấm từ tay níu ,hay chiếc hôn thật nồng...
dù ngoài kia vẫn còn những khoảng cách vời vợi ,những “dậy sóng”bất chợt ùa về
...
Xin còn lại những giấc mơ yên lành, những trưa nắng .và những
lời dịu ngọt,
Xin cho nhau những bàn tay ấm,những chiếc hôn nồng,và những
lần hò hẹn ...dù chỉ là mơ ước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
[img] link ảnh [/img] để chèn ảnh.
[youtube] link youtube [/youtube] để chèn video.